Có lúc tình trạng người đàn ông bất ngờ trở nặng, chảy máu ở miệng ồ ạt tưởng không qua khỏi. Bằng sự nỗ lực không ngừng của e-kíp điều trị với 2 lần chạy ECMO, phép màu dần xuất hiện. Ngày thầy giáo Phong tỉnh lại, hơi thở anh mệt nhọc, người không thể cựa quậy. Thấy mình như kẻ tàn phế, anh suy sụp tinh thần trầm trọng. Biết rõ mỗi người trên thế gian này chỉ là một hạt bụt, sẽ có một ngày không biết trôi về đâu. Phật Đà A Nan tuy hóa thân thành cây cầu đá, chịu năm trăm gió thốc, năm trăm nắng đổ, nhưng lại không biết liệu người thiếu nữ kia có chịu được năm tháng luân hồi? Thế nhưng, nhiều người thân khuyên can tôi vì con mà nhẫn nhịn, nếu chồng không chấm dứt và cam kết sau này không tái phạm, sẽ cho anh ta một cơ hội. ngờ đâu chồng tôi vẫn cứ lén lút ngoại tình. Lần này, anh ta khôn ngoan hơn, tinh vi hơn. Bất lực với chồng, tôi tìm Tìm phát minh ở chỗ nào nhằm viết truyện ngôn tình. Nếu việc viết trnghỉ ngơi phải trở ngại, chính là bởi vì nó nặng nề. Viết là 1 trong giữa những việc khó khăn tuyệt nhất nhưng mà bé người rất có thể làm - William Zinsse. Với đa số chúng ta thứ 1 "đụng ngõ Khi hậu mùa lạnh, hanh khô là tác nhân khiến cho bệnh viêm da cơ địa trở nên nặng hơn, khiến người bệnh khó chịu, mất ngủ, nhất là đối tượng người già và trẻ em, các bé quấy khóc cả ngày lẫn đêm, khiến người chăm cũng bị stress theo, ảnh hưởng rất nhiều đến sức khỏe và tinh thần. Gầy, ăn mãi không lên cân, cảm giác thế nào? _____ 1. "Gầy quá, sau không lấy được chồng!" 2. Có ai chân tay ốm tong teo mà mặt như cái mâm không? 3. bFXe. Tôi có chút buồn bực. Chính vì tôi cảm thấy mình đau đến lúc này rồi, tôi chỉ thấy có hai người đàn ông khóc trước mặt mình. Nghiêm túc mà nói thì người đầu tiên cũng không được tính là đàn ông, lúc nó khóc trước mặt tôi là khi cả hai còn là học sinh tiểu học, vì tôi uống luôn hộp sữa của nó mà nó khóc nỉ non, làm tôi thấy vô cùng áy náy. Người còn lại là Lăng Tiêu. Tôi không chỉ thấy hắn khóc, mà còn những hai kể tư thế khuỵu gối của tôi cũng rất có vấn đề. Nhìn giống như tôi té nhào vào ngực hắn, làm như tôi mới là người đang khóc lúc tôi cảm thấy đầu gối đau, muốn đổi chân chống thì Lăng Tiêu buông tôi ra.“Đừng buồn quá”. Tôi thành đứng trước mặt hắn, lấy khăn giấy ra đưa cho hắn.“Ngại thật”. Lăng Tiêu cầm khăn giấy lau mấy cái, hai vết sẹo lại đập vào mắt tôi.“Còn nữa”. Tôi đưa tay chạm vào cổ tay hắn. “Chuyện như vậy làm một lần đã thấy ngu rồi, anh còn chơi đến hai lần”“Chung một lần đó”. Lăng Tiêu sờ vết sẹo, cười.“Mẹ nó thật trâu bò, dám quất luôn hai dao với chính mình”. Tôi không nhịn được mà cảm thán, lúc trích máu đầu ngón tay đi xét nghiệm thôi mà tôi đã muốn xỉu.“Chẳng phải do không có kinh nghiệm sao”“Dẹp”. Tôi thấy tư thế của mình bất tiện quá, dứt khoát ngồi luôn dưới đất. “Tôi chẳng ngờ anh lại không có tiền đồ như vậy”“Người đã muốn buông là cỡ nào cũng thành vậy”Tôi cứ ngồi như vậy, cả hai không nói gì với nhau nữa, thật ra tôi có chuyện muốn hỏi, có một thắc mắc cứ nghẹn ngang cổ họng tôi, nhưng suy nghĩ một hồi lại chẳng muốn mở miệng, tôi với Lăng Tiêu cho đến cùng cũng là mối quan hệ không rõ ràng, tôi không muốn phải dây dưa quá nhiều với đến khi vòng đu quay xuống bên dưới, cũng không ai nói câu nào, cứ im lặng cho đến khi hắn nói đưa tôi về.“Tôi về trường”“Ừ”. Lăng Tiêu nhìn tôi một cái, muốn nói gì đó nhưng cuối cùng chỉ ừ một tiếng vậy chuyện xưa này quả là tệ cmn hại. Lúc Lăng Tiêu lái xe đi rồi, tôi vẫn đứng ở cửa tây mà hút thuốc lá, bụng tôi lảm nhảm câu này mấy chục lần, cuối cùng lại phiền muộn quăng điếu thuốc xuống thấy mình y như thằng ngu. Tôi gọi điện cho Từ Tiếu Thiên, tôi nói mẹ nó tao y như thằng ngu. Từ Tiếu Thiên trầm mặc một chút, hỏi tôi đang ở đâu. Tôi nhìn qua cửa hàng bán bánh bao đắt khách phía bên kia đường, nói, tao đang nhìn mấy em gái xếp hàng mua bánh phút sau nó xuất hiện trong tầm mắt tôi.“Ngồi chèo queo ở đây làm gì, càng giống thằng ngu thôi”. Từ Tiếu Thiên đến ngồi xổm bên cạnh khi Từ Tiếu Thiên đến, tôi vô cùng trông mong nó, cảm thấy mình khá là buồn bực, khá là trầm uất, khá là…mong chờ có người nghe mình nói, nhưng khi nó đến rồi, tôi lại nhận ra mình y như thằng ngu đứng ven đường, không biết phải nói từ thế tôi im lặng, Từ Tiếu Thiên cũng không nói gì, ngồi bên cạnh tôi nhìn xe qua lại. Tôi một mực lo đến bảng số xe người ta xem chẵn hay lẻ, đếm đến lượt thứ 34 chợt nhớ đến bảng số xe hôm nay của Lăng Tiêu là số chẵn. Tôi có hơi nóng nảy.“Kiều công tử, ngồi nữa là tao phải tìm nhà vệ sinh thật đó”. Từ Tiếu Thiên đứng dậy, khom người nói với tôi.“Tìm chỗ đi”. Tôi đứng dậy luôn.“Đi đâu?”“Hồng Vận” Số đỏ“Ôi trời, mày điên hả?”. Từ Tiếu Thiên la lên, Hồng Vận là một trung tâm trò chơi, cách trường chúng tôi 15 trạm xe.“Bắt xe đi”. Tôi đi đến trạm xe. Từ Tiếu Thiên sững sờ một chút rồi đi xe buýt số 19 đi tới, tôi cảm thấy hơi nhức đầu. Xe này đi qua học viện công nghệ rồi mới vòng qua trường chúng tôi, giờ trên xe toàn sinh viên học viện công nghệ, cộng thêm khoảng 10 sinh viên trường tôi đang đợi, tôi nhìn tình cảnh này xong thấy mệt trong mình ngay.“Mẹ nó, giờ này bắt xe thì oải chết”“Kiếm đại chỗ nào ngồi đi”. Từ Tiếu Thiên vòng tay qua vai tôi.“Đi uống gì đi”. Tôi quyết định....Từ Tiếu Thiên cầm tách trà sữa nóng, nhìn tôi qua màn khói.“Thiếu gia à, cái mẹ gì ngài cũng không chịu nói, em biết an ủi ngài ra làm sao?”. Nó nhìn tôi cả buổi rồi lên tiếng.“Biến đi”. Tôi múc một muỗng smoothies dứa, vừa bỏ vào miệng đã thấy lạnh tê răng. “Má!”Che hàm lại, cả ngày tôi không nói được. Từ Tiếu Thiên đẩy tách trà nóng đến, lấy ly smoothies của tôi về phía mình.“Rốt cục là sao”Tôi cầm muỗng múc ly trà, suy nghĩ hồi lâu mới bảo hôm nay gặp phải Lăng Tiêu. Sau đó thế nào? Từ Tiếu Thiên hỏi im lặng, không biết phải nói thế nào, Lăng Tiêu bảo đó là bí mật của hắn, tôi cũng định giữ bí mật, nhưng tôi lại đang mở miệng trước mặt Từ Tiếu Thiên.“Trời ơi! Mấy người phục vụ có mặt nạ dưỡng khí không! Ngộp chết tôi!”. Từ Tiếu Thiên quay mặt qua cô nàng đứng ở quầy mà kêu. Cô gái nhìn hắn cả buổi rồi bảo, bệnh viện có.“Buổi trưa tao gặp phải hắn, sau đó đi chung luôn, hắn kể chuyện của hắn ra”. Tôi gục xuống bàn, uể oải nói, trong bụng đang đấu tranh, muốn nói hay không đây, muốn nói hay không đây, nói sao, đã đồng ý với Lăng Tiêu là không nói ra, không nói sao, nhưng nếu không nói thì làm sao chứng minh được tôi là thằng ngu.“Rồi sau đó?”. Từ Tiếu Thiên nghịch mớ tóc mái của đi, Từ Tiếu Thiên đâu phải người khác, Từ Tiếu Thiên là anh em mà, Từ Tiếu Thiên là người biết nhiều bí mật của tôi nhất, Từ Tiếu Thiên là người bạn mà có chuyện tôi đều đem ra nói với nó, Từ Tiếu Thiên là người duy nhất nói “còn có tao ở đây mà”.Vì vậy, bắt đầu từ chiếc X6 ở Parkson, thịt bò bít tết, bà dì ở lầu trên, khu vui chơi, thuyền hải tặc, mặt của cô gái kia, vòng đu quay, ví tiền, ảnh, bạn trai của bạn thân, rồi cả…nước cảm thấy từ trước đến nay mình chưa từng hỗn loạn như thế, miệng cứ nói lảm nhảm chuyện nọ xọ chuyện kia, cũng chẳng có mạch lạc gì ráo. Tôi cứ vậy mà gục xuống bàn, lảm nhảm suốt Tiếu Thiên không nói gì. Rốt cục tôi cũng nói xong, tôi bảo, chính là vậy đó. Nó lấy thuốc lá ra châm“Tao đang chờ đến đoạn mày đã ngu như thế nào”“Hắn nhất quyết nói thích tao”. Tôi cảm thấy mình nói ra lời này cũng đã ngu lắm rồi.“Nhưng mà hắn cứ nhớ mãi không quên người khác, nên mày nghĩ tin vào chuyện hắn thích mày quả là một điều ngu xuẩn?”. Từ Tiếu Thiên tổng kết một câu giùm tôi.“Có lẽ là vậy”. Khi Từ Tiếu Thiên nói xong lời này, tôi tự nhiên thấy nhẹ nhõm hơn nhiều, cái thứ nghẹn ở ngực đã bị gỡ ra, cứ như là nó đã xác nhận tôi ngu ở chỗ nào, tôi mới có thể thở phào.“Mày đâu có yêu đương với người ta, để ý chuyện này làm gì?”. Từ Tiếu Thiên nhéo cằm tôi, nhàn nhạt nhìn nó, Từ Tiếu Thiên mày đúng là triết lý! Tôi để tâm cái đó làm gì, đúng vậy, mắc gì ông đây phải quản anh thích ai muốn chết vì ai, liên can gì đến tôi!“Nhưng mà…”. Sao tôi lại thấy mất mát?“Nhưng mà cái gì?”“Tao đây rất khó chịu, không phải chuyện tao có yêu đương với hắn hay không”“Mày quá bá đạo, không nhận ra sao?”. Từ Tiếu Thiên nheo mắt nhìn tôi.“Hả?”. Tôi bá đạo à, không phải từ bá đạo này là phải nói đến vụ cãi nhau gần đây nhất với Kiều Đóa Đóa hay sao.“Mày có thể không thích hắn, nhưng mày không chịu được việc hắn thích người khác, còn thích điên cuồng nữa, đúng không?”“Ông…nội mày”.Tôi khịt mũi. Tôi không nghĩ mình là thể loại như vậy, điều này làm tôi thấy hơi buồn bực, tôi cảm thấy mình đã tu luyện mười mấy năm nay bên Kiều Đóa Đóa, đã trở thành thanh niên chuẩn mực đầy lòng bao rất muốn bác bỏ đánh giá rằng tôi bá đạo, nhưng không tìm được lý lẽ thích hợp, nói về mặt chứng cứ xác thực thì tôi quả là giống vậy, cổ họng tôi hôm nay cứ nghẹn, không thể nói cho Lăng Tiêu nghe vấn đề làm tôi bứt vô cùng muốn hỏi hắn, không phải anh nói thích tôi sao?“Đổi đề tài đi”. Tôi quyết định trốn tránh thực tế, vậy nên phải dẹp vấn đề này lại.“Tao xong với Đào Nhiên rồi”. Từ Tiếu Thiên rất phối hợp, nhanh chóng đổi đề tài, hơn nữa đề tài này rất nóng hổi.“Vì sao, nhỏ nói chia tay à?”. Trong đầu tôi thoáng qua hình ảnh Đào Nhiên chìm trong khí tức lạnh lẽo của ngày hôm đó.“Không, tao nói chia tay, không cách nào hợp được, lúc không biết nhỏ không để tâm, giờ biết rồi xem như vẫn bằng lòng ở chung, cũng chẳng khác gì diễn trò, nghĩ lại vẫn thấy nên quên đi”“Thái độ của nhỏ ra sao?”“Bảo là như vậy cũng được, dù sao thì ngay từ đầu cũng chẳng có gì, tóm lại chuyện chia tay không phải do tao quyết, lúc nào muốn chia tay, nhỏ sẽ nói ra”. Từ Tiếu Thiên bình tĩnh nói, còn cười.“Thể diện à, dẫu sao người ta cũng là hoa khôi của trường, bị đá đi như vậy, nói ra thì mất mặt quᔓCứ theo ý nhỏ, chuyện này dẫu sao cũng là tao sai”Tôi cảm thấy Đào Nhiên là một cô gái rất thần kỳ, chuyện ra như vậy, nhỏ cũng không làm ầm lên, cũng không kể ra ngoài, yêu cầu duy nhất là giữ nguyên hiện trạng, sau đó nhỏ từ từ quyết định ngày chia tay, nếu việc này mà vào tay người khác, không biết Từ Tiếu Thiên đã ra thảm cảnh đang suy nghĩ không biết nên an ủi Từ Tiếu Thiên cái gì, bài quốc tế ca hùng tráng lại vang lên, làm cho mấy cô bé ở quầy phục vụ cũng buồn cười. Từ Tiếu Thiên lấy điện thoại ra, liếc mắt nhìn, bảo tôi, La Uy.“Mẹ nó”Giọng nói của Uy ca như là bộc phát hết cơn giận dữ, ở cách một cái bàn tôi vẫn nghe cổ họng nó the thé, mau giết…Kiều công tử….Yên Vũ…group Tiếu Thiên cúp điện thoại, đứng dậy. “Lên đường thôi, account của mày gây ra một trận mưa máu gió tanh rồi”Tôi vô cùng khiếp sợ, hai ngày nay tôi đâu có online, làm sao gây ra nổi chuyện này? Vấn đề nằm ở chỗ tôi có online cũng đâu đi gây ra chuyện lớn gì, cùng lắm là chọc con voi ở Lạc Dương sung lên quậy phá thôi, làm sao mà gây ra được một trận mưa máu gió tanh?“Này ca nói lấy account của mày đi đào mỏ, bị phe Thanh Tâm ngáng đường, sau đó chửi tụi nó, chửi xong thì ra thư khiêu chiến, dĩ nhiên, mày chết…”“Mẹ nó, mày mới chết”“Account của mày bị treo, sau đó người của phe Yên Vũ đến giúp mày, bây giờ thành cuộc chiến giữa Thanh Tâm và Yên Vũ”“Gì cơ, phe Yên Vũ giúp tao dọn dẹp sao, tao đâu có quen bọn họ”“Đệt, bộ mày không phải là vợ của 7 Độ sao”Lúc tôi với Từ Tiếu Thiên chạy đến tiệm net, Uy ca với Trần Chí Xa đang ở đó gõ chữ khí thế, tôi đến sau lưng Uy ca, đúng lúc thấy gã đang gõ enter, trên màn hình hiện chữ khó chịu thì cứ tiếp tục đi, bà đây sợ mày nuốt không trôi thôi, mẹ mày!Nhìn lại lần nữa, nó lên bằng account của tôi.“Tao xong đời rồi! Con mẹ nó mày dùng account của tao nói gì đó!”. Tôi vỗ lên trán Uy ca một cái. Gã quay lại thấy tôi, hết hồn.“Sao mày trở về, mau lên mạng đi, bọn này muốn double kill tao”“Mày không phải lo đào mỏ sao, thế mà nào lại gây ra trận chiến PK động trời như vậy”. Tôi chặn không cho Uy ca gõ thêm chữ nào nữa.“Mày hỏi Chí Xa kìa, mẹ nó, tự dưng kiếm chuyện”“Phe Thanh Tâm đã luôn muốn đấu với bên Yên Vũ rồi, giành chức đệ nhất bang phái, mày lại là vợ của 7 Độ, vừa hay chọc vào mày là có cớ…”. Trần Chí Xa không nhìn tôi, ngón tay múa phím, cả màn hình toàn là câu lên mạng ngay, thấy ngay trong hội thoại cả đống người nói um sùm, đầu tôi cũng xoay xoay, nói chớ nếu không phải tôi vừa mới online, đảm bảo cũng chửi người thôi đầu tường chờ hồng hạnh Kiều, cô vào đội đi, đội trưởng hai bên ra chiến thư rồi, 7 Độ sẽ lên Công Tử …..tôi cũng chẳng biết đang xảy ra chuyện đầu tường chờ hồng hạnh cố ý gây sự, không liên quan đến bạn cô, cũng không phải mới lần một lần chuẩn bị họp đội, Từ Tiếu Thiên nhảy vào góp vui, nói “bảo bối, mày lo trang bị đi PK ngay à, có phải nằm vùng không đó”.“Một năm bốn mùa tao luôn như vậy, làm sao?”. Tôi nhìn qua trang bị, quả thật có chút buồn bực, như vầy đi PK giết chóc cái gì, có mà nằm ỳ trên đất, kéo cả đội xuống Thống Phu quân của cô [Âm 7 Độ] đang đăng nhập ở nhà 7 Độ ở nhà có đủ trang bị, đầy đủ hết, nhanh Độ vừa online đã quăng cho tôi một câu như vậy. Vì không muốn để mình liên lụy đến cả đội, tôi chỉ có thể nhanh chóng bay về nhà, mở hộc tủ ra tìm trang bị. Mỗi khi lấy một món, Uy ca ngồi bên cạnh tôi xuýt xoa, đệt! Mặc hết trang bị vào, tôi nhấp vào thanh “thuộc tính nhân vật”, sau đó hạ quyết tâm, lần sau 7 Độ nói tôi lấy trang bị, tuyệt đối không làm màu giả bộ không thèm vào đội, cùng với 7 Đội và ba người bên Yên Vũ, đối phương hạ chiến thư trước. 7 Độ cũng chỉ trình bày chiến thuật với bên Băng Tần, nói, nhận là một gamer an phận thủ thường, chơi lâu như vậy rồi, cũng chỉ tham chiến với Từ Tiếu Thiên được vài trận, cùng lắm là theo nó đi đấu đội với 7 Độ, cuộc chiến PK cả mấy trăm người như thế này quả thật là lần đầu tham gia, hơn nữa trên người còn mặc toàn đồ trang bị cực phẩm trị giá mấy giết tối tăm mặt mũi đến hơn 40 hiệp, qua một giờ, căn bản thắng bại đã rõ, đội 7 Độ phải cân cả tôi vào nên không như đội ngũ cố định nữa, nhưng thực lực vẫn mạnh nhất, đánh đến cuối cùng, đối phương chẳng phản kháng nữa, tuy nhiên vẫn rất khó chịu, đội trưởng bên kia nói với 7 Độ, giết một trận nữa đi. 7 Độ từ chối. Đối phương phun ra một câu, không giết thì đánh người sửng sốt, người thật?Server của chúng tôi là server địa phương, nói cách khác, tên server chính là tên địa phương luôn, cho nên phần lớn người chơi cũng là người địa phương, cũng thấy qua người bị giết sẽ khó chịu đòi ra đánh thật, nhưng thực tình là tôi chưa thấy có chuyện này“Ôi, rốt cục là đánh thật rồi?”. Uy ca rất hưng Độ rất dửng dưng mà trả lời, nọ nói tiếp, tụi mày là dân trường sư phạm đúng không, đang ở tiệm net nào.“7 Độ là trường Sư phạm sao?”. Uy ca giật và Từ Tiếu Thiên không lên tiếng, đột nhiên tôi thấy chuyện này làm cho tôi có chút mê man không định thần được. Tôi nhìn Từ Tiếu Thiên, thấy nó cũng đăm chiêu nhìn Độ không trả lời câu hỏi của người nọ, Ngồi đầu tường chờ hồng hạnh bảo một câu, tiệm net Phương Châu cổng chính trường Sư phạm, chờ tụi mày tới thấy đầu óc của mình loạn lắm rồi, PK xong tôi về nhà trả lại trang bị, vừa hay thấy account của hắn cũng ở 7 Độ đừng bỏ trang bị lại trong nhà, không có chỗ để, anh để đầy hết Công Tử xỉu 7 Độ em xỉu cái gì, nhìn account bỏ đi của em anh còn không xỉu Công Tử……Âm 7 Độ mấy ngày nay em online không ra khỏi thành, đảm bảo tụi nó đánh Công Tử mấy người định đánh thật đó àÂm 7 Độ tụi nó dám đến mới nói nhìn account của 7 Độ, tim đánh thịch một phát, không nhịn được phải quay qua Từ Tiếu Thiên hỏi nó “Có phải là tao nhạy cảm quá hay không, là nghĩ quá nhiều?” “Bệnh nhạy cảm này có lây hả, mẹ nó tao cũng đang nghĩ nhiều” Tiểu thuyết Nguồn Kiara 16,670 Hoàn Thành 061437 15/12/2016 Đánh giá từ 6 lượt Kiều Dương là nhân vật chính trong câu chuyện Vì Đâu Nặng Tình Như Thế này , tác giả cho hắn ở ngôi thứ nhất tự xưng Dương luôn cho là mình là một người đàn ông bình thường sẽ thích và lấy phụ nữ làm vợ nhưng đến khi gặp được người đàn ông của cuộc đời mình mới biết là đại biểu cho thể hệ sinh viên hiện đại cực kỳ lười, nhây, chuyên cúp tiết, ăn dầm nằm dề ở tiệm net là đình Kiều Dương rất hạnh phúc, bố mẹ lãng mạn đến mức thiếu điều muốn đá con cái đi để hai người cùng bên nhau tình nồng ý mật, Kiều Dương có một cô em gái xinh đẹp, lém lỉnh, cực kỳ thương anh trai, cô bé là một hủ nữ chính hiệu tích trữ gần 200 GB GV trong máy vi tính cá lại, cuộc đời Kiều Dương bình thường giản dị như bao tên sinh viên khác tuổi đôi mươi. Có gia đình hạnh phúc, có lũ bạn bè mất nết nhưng tốt bụng. Đời bạn ấy cứ thế trôi đến một ngày định mệnh, Kiều Dương đụng độ Lăng Tiêu-một tên siêu đẹp trai, con nhà giàu, ngon lành về mọi mặt, và dĩ nhiên ông trời tàn ác không cho phụ nữ được hưởng một chàng trai tuyệt vời như vậy, Lăng Tiêu là gay chính hiệu. Vì vài nguyên do vô tình lẫn hữu ý, Lăng Tiêu theo đuổi Kiều bản thân mê trai ngay từ những lần đầu gặp gỡ, nhưng Kiều Dương-nhân vật chính của chúng ta lại có bệnh ảo tưởng sức mạnh, không hiểu rõ về bản thân, mang nhiều sự cù nhây, thêm cả ghen hờn hấm hứ, phải rất vất vả Lăng Tiêu mới hốt được Kiều Dương về đây các bạn nghĩ là mỹ mãn trong truyện tiểu thuyết full rồi sao? Không, đâu dễ vậy, kể từ giây phút đó, Kiều Dương mới hiểu được cuộc sống có nhiều nỗi tréo ngoe đến thế đây là một truyện hot về tình ngốc xít chính hiệu, nhưng vẫn có những phút giây trầm lắng dịu dàng. Thật ra đáng lẽ nó là một câu chuyện vô cùng lãng mạn, nếu không phải Kiều Dương tính cách quá mất nết, lại tưng tửng hay suy diễn + chém gió+ chuyên gia phá hỏng không khí, đáng lẽ nó cũng rất deep với tài nhập vai của Lăng đại thiếu gia, nhưng hai vị căn bản sống vẫn dựa vào hiện thực tàn khốc dở chứng v , nên thành ra truyện cũng tưng tửng, muốn cẩu huyết cũng không cẩu huyết được tròn. Thật đáng thương… Thể loại Hiện đại, chủng điền, cường vật Kiều Dương x Lăng Tiêu. Đồng bọn Từ Tiếu Thiên, Kiều Đóa Dương là nhân vật chính trong câu chuyện này , tác giả cho hắn ở ngôi thứ nhất tự xưng Dương luôn cho là mình là một người đàn ông bình thường sẽ thích và lấy phụ nữ làm vợ nhưng đến khi gặp được người đàn ông của cuộc đời mình mới biết là đại biểu cho thể hệ sinh viên hiện đại cực kỳ lười, nhây, chuyên cúp tiết, ăn dầm nằm dề ở tiệm net là chính. Gia đình Kiều Dương rất hạnh phúc, bố mẹ lãng mạn đến mức thiếu điều muốn đá con cái đi để hai người cùng bên nhau tình nồng ý mật, Kiều Dương có một cô em gái xinh đẹp, lém lỉnh, cực kỳ thương anh trai, cô bé là một hủ nữ chính hiệu tích trữ gần 200 GB GV trong máy vi tính cá nhân. Kết lại, cuộc đời Kiều Dương bình thường giản dị như bao tên sinh viên khác tuổi đôi mươi. Có gia đình hạnh phúc, có lũ bạn bè mất nết nhưng tốt bụng. Đời bạn ấy cứ thế trôi qua. Cho đến một ngày định mệnh, Kiều Dương đụng độ Lăng Tiêu-một tên siêu đẹp trai, con nhà giàu, ngon lành về mọi mặt, và dĩ nhiên ông trời tàn ác không cho phụ nữ được hưởng một chàng trai tuyệt vời như vậy, Lăng Tiêu là gay chính hiệu. Vì vài nguyên do vô tình lẫn hữu ý, Lăng Tiêu theo đuổi Kiều bản thân mê trai ngay từ những lần đầu gặp gỡ, nhưng Kiều Dương-nhân vật chính của chúng ta lại có bệnh ảo tưởng sức mạnh, không hiểu rõ về bản thân, mang nhiều sự cù nhây, thêm cả ghen hờn hấm hứ, phải rất vất vả Lăng Tiêu mới hốt được Kiều Dương về đây các bạn nghĩ là mỹ mãn rồi sao? Không, đâu dễ vậy, kể từ giây phút đó, Kiều Dương mới hiểu được cuộc sống có nhiều nỗi tréo ngoe đến thế đây là một chuyện tình ngốc xít chính hiệu, nhưng vẫn có những phút giây trầm lắng dịu dàng. Thật ra đáng lẽ nó là một câu chuyện vô cùng lãng mạn, nếu không phải Kiều Dương tính cách quá mất nết, lại tưng tửng hay suy diễn + chém gió+ chuyên gia phá hỏng không khí, đáng lẽ nó cũng rất deep với tài nhập vai của Lăng đại thiếu gia, nhưng hai vị căn bản sống vẫn dựa vào hiện thực tàn khốc dở chứng v , nên thành ra truyện cũng tưng tửng, muốn cẩu huyết cũng không cẩu huyết được tròn. Thật đáng thương… - Khi yêu, không phải ai cũng có được hạnh phúc như mình mong đợi. Có những người mãi nặng tình, lụy tình và chịu đựng nhiều đau khổ. Vậy nặng tình là gì? Dù yêu nhiều lần trong đời nhưng không phải ai cũng biết được nặng tình là gì? Nặng tình, lụy tình nhiều khi khiến con người ta mềm yếu, khó có thể quyết định mọi thứ dựa trên lý trí của bản thân. Nặng tình là gì? Nặng tình là đặt tình cảm lên trên, coi tình cảm là tất cả. Cũng có người nói rằng nặng tình là yêu một người đến không dứt ra được. Nhiều người cho rằng nặng tình là khi một người đã yêu rất mù quáng, dành tình cảm sâu đậm cho đối phương. Hơn bao giờ hết, người nặng tình thường khó mở lòng và càng khó dành tình cảm cho một ai khác ngoài người mình đang yêu. Khi quá nặng tình, người ta thường mất hết lý trí, không nghe những người khác khuyên can. Người nặng tình thường đối xử chân thành với người khác. Họ luôn sợ người ta bị thiệt thòi, đau khổ. Nhưng cuối cùng, người nặng tình lại là người chịu tổn thương. Người nặng tình chẳng giỏi nói những lời ong bướm, hoa mỹ. Họ nói ít, làm nhiều và luôn cố hết sức để làm người mình yêu được hạnh phúc. Nặng tình là đặt tình cảm lên trên, coi tình cảm là tất cả. Ảnh minh họa Người nặng tình rất khó quên được người mà họ đã từng yêu. Ngay cả khi họ đã chia tay, xa nhau một thời gian dài. Khi chuyện tình cảm của họ giữa đường đứt gánh, họ thường day dứt, đau khổ rất lâu. Người nhẹ tình thì dễ dàng quay mặt bỏ đi nhưng người nặng sẽ tình sẽ gặp nhiều đau khổ, bất hạnh trong cuộc đời. Họ mãi ôm một "chữ tình" trong thời gian dài. Người nặng tình thường dễ chần chừ, không dễ dàng, cương quyết quyết định đặc biệt là trong chuyện tình cảm. Nặng tình là gì? Vì sao những người nặng tình thường chịu nhiều đau khổ? Sau chuyện tình cảm tan vỡ, người nhẹ tình thì bước đi thanh thản. Họ sớm quên đi chuyện tình cảm và tiếp tục cuộc phiêu lưu tự ái. Tuy nhiên, những người nặng tình thì lại đau khổ trong suốt thời gian dài. Họ dằn vặt bản thân rằng không biết mình đã làm điều gì sai mà người ta lại bỏ mình mà đi. Không phải cứ yêu là sẽ được hạnh phúc. Trong quá trình yêu đương hẹn hò, ai cũng mong mình sẽ được hạnh phúc và được nắm tay người kia đi hết cuộc đời. Nhưng khi tình yêu tan vỡ thì những lời thề hẹn chỉ như gió mây. Người ta đến với hạnh phúc mới. Người nặng tình ở lại thì cứ mãi chìm đắm trong những kỷ niệm, những lời hứa không bao giờ trở thành sự thật. Không phải cứ yêu là sẽ được hạnh phúc. Ảnh minh họa Người nặng tình thường rất khổ tâm. Họ nguyện ôm nỗi khổ ấy sâu tận trọng tim. Bởi họ không quên được những kỷ niệm, những phút giây hạnh phúc. Họ trân trọng những kỷ niệm, những hạnh phúc đó. Đó là thứ khiến họ thu mình lại, không cho ai chạm vào “thế giới riêng của mình”. Hơn bao giờ hết, người nặng tình thường khó mở lòng mình một lần nữa. Không phải vì họ cố chấp không mở lòng. Mà là dù có bao nhiêu người đến và đi, họ cũng không muốn một lần nữa làm tổn thương ai hoặc vì ai mà bận tâm thêm nữa. Người nặng tình thường dễ bị tổn thương. Vì vậy, họ xứng đáng được yêu thương, thấu hiểu nhiều hơn. Chân tình chính là thứ khó tìm kiếm nhất trên đời, cũng là thứ nếu chúng ta đã có, đừng bao giờ đánh mất. Khi đã biết nặng tình là gì?, bạn sẽ hiểu hơn và yêu thương những người nặng tình. Trong chuyện tình cảm, ai yêu nhiều hơn thì người ấy chịu tổn thương nhiều hơn. Vì vậy, khi gặp một người nặng tình, hãy thấu hiểu và trân trọng họ. Anh Chi Tổng hợp Nếu tim vẫn đầy thương tổn, đừng nên vội vã kiếm tìm tình yêu

vì đâu nặng tình như thế