chẳng sao cả, em cứ làm tôi nghĩ suy và đau khổ muốn hiểu hết buồn vui mà chẳng chịu gặp người "Ánh bảo anh viết thật dài cho Ánh nhưng những dòng chữ không thể dài bằng nỗi nhớ được". Trịnh Công Sơn Ảnh: Phim Em và Trịnh. 15 notes. the garden of quotes Trịnh 2.7. Mở rộng lòng mình. 3. Đừng đổ lỗi cho bản thân cũng là cách quên người yêu cũ. 4. Thực hiện những hoạt động mới tích cực để quên đi người yêu cũ. 5. Vui vầy với bạn bè và gia đình để quên người yêu cũ. Khi còn yêu nhau, tôi biết mình đã ghen tuông quá nhiều 100+ câu nói của idol khiến các fan không thể quên. Những câu hay và ý nghĩa nhất của idol sẽ giúp bạn hiểu ra nhiều điều của cuộc sống, giúp bạn có thêm động lực để cố gắng phát triển bản thân nhiều hơn nữa. Sau đây là tổng hợp các câu nói của idol khiến fan Nếu quên đi nó, cái kết cuối cùng sẽ dễ dàng là sự chia ly. Tình cảm vợ chồng rất quan trọng. Đôi khi các bạn mắc phải một số sai lầm nhỏ, không sao cả, đối phương có thể tha thứ. Tuy nhiên, có những vấn đề xảy đến mà chẳng ai bao dung độ lượng để bỏ qua Khi tình yêu đủ lớn: ta sẽ tự yêu thương mình nhiều hơn Chúng ta thường được dạy dỗ rằng phải yêu thương người khác, nhưng lại thường quên mất rằng còn "một người" luôn rất cần yêu thương và chăm sóc mỗi ngày - đó là chính bản thân mình. Yêu thương chính bản thân mình bao gồm việc bạn yêu thương cả cơ thể lẫn tâm hồn. Dù nội dung huyền huyễn pha ngược của Thỉnh Quân không phải gu của Nhật Nguyệt, nhưng mình vẫn mong đợi phim sẽ đạt được thành tích cao. Đáng tiếc, sau khi lên sóng 4 ngày, dự án của Lý Thấm và Nhậm Gia Luân vẫn chưa thể chạm đỉnh. eoSX. Tâm sự Thứ hai, 23/9/2013, 1102 GMT+7 Anh cố giữ cuộc sống thăng bằng, tránh những cuộc gặp gỡ, nói chuyện, chôn vùi mình trong công việc để cố tìm quên nhưng sao không thể. Đôi khi anh mệt mỏi với chính mình. 3 năm, ngỡ thời gian sẽ dần xóa nhòa hình ảnh ai kia nhưng sao mọi việc như cảm giác chỉ mới hôm qua. Trong anh luôn day dứt, khắc khoải, mong ngóng điều gì đó mơ hồ, vô vọng. Trải qua quãng thời gian của tuổi trẻ, của tình yêu đầu với những nhung nhớ đợi chờ, chia tay, đau khổ, ngỡ cuộc sống cơm áo gạo tiền khiến mình trở nên khô khan, chai sạn cảm xúc, vậy mà bây giờ tất cả những cảm xúc ban đầu ấy lại quay về với những bồng bột, cảm giác như phải bù đắp điều gì, muốn nâng niu, chiều chuộng, được cùng ai đi khắp phương trời. Đã biết trong cuộc sống còn những tình đời, tình người ràng buộc vô hình với trách nhiệm lớn lao. Anh cố giữ cuộc sống thăng bằng, tránh những cuộc gặp gỡ, nói chuyện, chôn vùi mình trong công việc để cố tìm quên nhưng sao không thể. Đôi khi anh mệt mỏi với chính mình. Vẫn biết rằng mình không thể đến với nhau nhưng những cử chỉ, hành động, lời nói của em làm anh đều để ý quan tâm như một phản xạ nào đó. Đôi mắt em thật buồn, ẩn giấu bao điều trong cuộc sống. Anh luôn muốn an ủi, chia sẻ cùng, nhưng… Chiều nay anh lại tìm quên trên con đường quen thuộc, nghe những bản nhạc tình buồn, đắm mình trong muôn vàn nỗi buồn vô tận để tâm hồn trôi mãi theo những nỗi nhớ miên man. Điệp Chúc mừng bạn đã thêm video Sao Chẳng Thể Quên thành công Video Sao Chẳng Thể Quên do ca sĩ Chilly thể hiện, thuộc thể loại . Các bạn có thể nghe, download MV/Video Sao Chẳng Thể Quên miễn phí tại Lời bài hát Sao Chẳng Thể Quên Lời đăng bởi . Anh Có nhớ ngày hai chúng ta Trao nhau lời yêu thiết tha Anh ra đi để nỗi nhớ từng ngày chẳng thể Vơi Vơi trong em hơi ấm của người Sao h đây chỉ mỗi em thôi Nghe mưa rơi trong những đêm buồn Hiu hắt Ngỡ rằng Mình sẽ mãi có thể ở bên nhau Khi bàn tay nắm chặt Quên hết dấu vết thời gian qua mau Mà giờ đây anh nơi đâu? Đành lòng buông đôi tay để cuộc tình phai dấu? Chorus Tại sao em chẳng thể quên đi Người làm tim em phải đau quá nhiều Dù cho cố gắng đến mấy Nhưng sao vẫn thấy Nỗi nhớ anh vẫn đâu đây Hòa vào màn đêm khi cơn mưa qua càng thêm xót xa Từng kí ức phải làm sao để xóa Đi hết? Tại sao em chẳng thể quên anh? Dù yêu thương h này mong manh Vỡ tan thành ngàn nước mắt Rơi trên phố vắng Dù em biết anh sẽ chẳng về nữa Cớ sao tim vẫn hoài mong anh trong tiếng mưa.... Lyrics for Như Chẳng Thể Quên Đi Khi Lỡ Yêu Rồi feat. Killic by 1nGNgày dài quá em ơi Làm sao để nghe tiếng em giờ này Trời rộng lớn thênh thangLại không có nơi dành cho riêng mình Hình như anh lại mơ nhiều hơn về đêm lại cố hình dung em ở bên Dù nhiều lúc tâm trí anh đã cố mờ phai đi ưu tư nửa vời Nhưng chắc không được rồi Chẳng một giây nào tình này nguôi ngoai Một ngày trôi qua thật nhanh chẳng biết bây giờ em đang làm gì Dù nhiều khi anh hay mộng mơ vu vơ em cũng đừng mộng mơ chi Anh chỉ muốn bên em mỗi ngày, những yêu thương trỗi dậy Nhưng em đã cùng với một ai tay trong tay Như thầm thương đại dương anh mặc cho đắm chìm Như trời cao ngàn sao anh chỉ biết ngắm nhìn Như kẻ say thường hay nói về thứ xa vời Như chẳng thể quên đi khi lỡ yêu rồi Một đời em sẽ đi qua bao nhiêu người Anh chỉ mong mình cũng là một trong số ấy cho em nụ cười Đâu ai muốn cuộc tình mình dở dang Để rồi nghe giấc mơ vỡ tan Điệp khúc Khi bóng tối đang bủa vây Em đã ngủ chưa giờ này Vì sao mà anh cứ mãi, mơ mộng nhiều đến thế Đôi khi quan tâm là phải chọn cách nhìn em từ xa dẫu anh chẳng muốn như vậy Từng tháng năm, không hiểu vì sao anh luôn đợi chờ thế thôi Có lẽ khi yêu khiến ta dại khờ ngu ngơ Chẳng cần quan tâm đến anh Chỉ thấy em vui được rồi Yêu là sống trong tim, chết trong lòng Căn phòng anh tràn ngập cô đơn, tình mong manh nhẹ tựa như bông hồng gai Khói thuốc bay mù lối vắng, alright Tim lỡ say làn khói trắng, của ai Anh từng ngỡ lồng ngực anh là bóng tối Nên anh khen nụ cười em chói nắng Anh đã tập quên hết tất cả kỉ niệm Quên cả bóng hình em Ta từng cùng nhau vượt qua cả tỉ chuyện Mà cớ sao giờ lại đứt tình duyên Anh luôn muốn lowkey, trên đôi môi nàng Dù biết bây giờ chẳng thể nào như vậy Cô đơn cố lấp đi, kỉ niệm anh mang Cùng, dáng em trong tim ngay lúc này Anh không thể tin Gió cuốn hương tóc em bay mất đi xa Cùng những yêu thương ngây ngất, căn phòng kỉ niệm cũng lay lắt Hay chắc, quên mất là nhớ em thêm sầu Ban ngày cười, nước mắt để đêm lau Chợt nhận ra hoài niệm trong ta như bài nhạc Anh chỉ để dành đêm thâu I′m so lonely, mong em đừng quên Là ta từng yêu Phai mờ đi, những lúc khó khăn Đã từng cùng hiểu Lời tình bắt đầu và kết thúc ở đôi môi Để mặc cho tâm trí lôi thôi Cảm xúc chết trong sự độc ác của thời gian Như cơn giông kéo đến lấp trời quang Anh như là mây lang thang Em như sao trên bầu trời Anh như là mây lang thang Em như môi hôn chưa vơi Anh có đắm say một thời Này người lần đầu anh yêu Tầm hồn anh giờ không còn được hồn nhiên như bé thơ Vì ai rồi cũng dần lớn mà Sao rồi, những ngày, hay cười giờ đổi thay theo tháng năm Mà vẫn nhớ đến lúc em gần anh Như thầm thương đại dương anh mặc cho đắm chìm Như trời cao ngàn sao anh chỉ biết ngắm nhìn Như kẻ say thường hay nói về thứ xa vời Như chẳng thể quên đi khi lỡ yêu rồi Một đời em sẽ đi qua bao nhiêu người Anh chỉ mong mình cũng là một trong số ấy cho em nụ cười Đâu ai muốn cuộc tình mình dở dang Để rồi nghe giấc mơ vỡ tan Như mây lang thang khắp lối Như gió đang đón đưa tôi Như bay xuyên qua thế giới Nhưng không có em trong đời Rồi một mình nhìn mây trôi Chỉ còn anh ở đây thôi Điệp khúc Khi bóng tối đang bủa vây Em đã ngủ chưa giờ này Vì sao mà anh cứ mãi, mơ mộng nhiều đến thế Đôi khi quan tâm là phải chọn cách nhìn em từ xa dẫu anh chẳng muốn như vậy Từng tháng năm, không hiểu vì sao anh luôn đợi chờ thế thôi Có lẽ khi yêu khiến ta dại khờ ngu ngơ Chẳng cần quan tâm đến anh Chỉ thấy em vui được rồiWriters Hùng Lai Em đã cướp mất trái tim anh thật rồi để bây giờ anh hững hờ với những người con gái khác. Nếu bây giờ anh có yêu một người nào khác thì anh biết đó chỉ là lấp chỗ trống thôi. Từ sâu trong trái tim anh vẫn mong em quay về. From advance Sent Monday, December 14, 2009 959 AM Tưởng rằng thời gian có thể làm anh quên được em, nhưng không phải thế, tối nay anh lại thấy giật mình khi vô tình nghe một bài hát. Anh cảm thấy bài hát này giống hoàn cảnh của anh quá, tình yêu là gì mà sao anh cảm thấy quá đau buồn khi yêu. Tại sao mỗi người yêu nhau đều phải chịu nỗi khổ khi mất nhau và nỗi nhớ nhung cứ hiện về khi không còn bên nhau, chắc vậy mới gọi là tình yêu phải không em. Không biết giờ này em đang làm gì, có nhớ về anh không, hay chỉ có mình anh đang nhớ về em thôi. Đm nay anh vẫn sẽ hồi tưởng lại về những ký ức mà chúng mình đã trải qua, đã có biết bao những kỷ niệm vui buồn mà mình đã rất hạnh phúc khi có nhau. Lại một mùa Giáng sinh và một năm mới nữa sắp tới, khoảng thời gian này anh nhớ em biết bao, biết rằng chúng ta đã xa nhau mỗi đứa một nơi. Nhưng cứ tới ngày đặc biệt anh lại nghĩ đến em. Không biết giờ này em đang làm gì, chắc em đang hạnh phúc bên người mới của em giữa những ngọn núi xanh rì mây trắng và nắng vàng, nơi đó thật yên tĩnh phải không em. Còn anh, anh không biết phải làm thế nào để vơi đi nỗi buồn, để quay lại với cuộc sống hiện tại mà anh đang có. Giáng sinh đang về, ký ức về em lại cứ hiện về bên anh, không biết em có như anh không. Giáng sinh cách đây ba năm trước chúng mình rất hạnh phúc bên nhau, lúc đó mình đang yêu nhau, hai trái tim lúc nào cũng hướng về nhau, minh đi dạo lung tung ở TP Quy Nhơn và chụp hình trên những con đường lớn ở Quy Nhơn, Nhà Thờ, thật đông người qua lại và những cửa hàng trang trí ánh đèn rất đẹp. Giờ anh lại đi qua những con đường đó, ký ức về em lại hiện về bên anh, nhưng anh biết chúng ta sẽ không bao giờ trở lại bên nhau. Anh đang cố xóa bỏ những ký ức vui buồn bên em cứ quanh quẩn bên anh. Anh đã lao đầu vào công việc để cố quên em. Một mùa Noel nữa lại về, những kỷ niệm lại về... nhưng chẳng còn hình bóng em bên cạnh thì đâu còn gọi là niềm vui và hạnh phúc nữa. Chắc có lẽ là do duyên phận, mình có duyên nhưng không có phận. Và anh sẽ phải học cách chấp nhận, chấp nhận một sự thật phũ phàng. Anh muốn quên em nhưng không thể em ơi! Em đã cướp mất trái tim anh thật rồi để bây giờ anh hững hờ với những người con gái khác. Nếu bây giờ anh có yêu một người nào khác thì anh biết đó chỉ là lấp chỗ trống thôi. Từ sâu trong trái tim anh vẫn mong em quay về. Anh vẫn luôn chờ đợi em! Nếu thật có kiếp sau, anh xin mình sẽ mãi ở bên nhau và ngàn kiếp sau nữa cũng thế, em nhé! Giờ đây anh phải cố gắng sống thật tốt cho mình, cho gia đình, cho xã hội và cho cả em nữa. Cảm ơn em, cảm ơn cuộc đời đã cho anh có em dù đó chỉ là quá khứ. Những lúc anh buồn, anh cô đơn, anh thầm nói với mình rằng "Tôi không buồn vì những buổi chiều, vì tôi đã có rất nhiều hoàng hôn"… Anh hạnh phúc vì từng có em. Em đã mang đến niềm vui và hạnh phúc cho anh nên chắc chắn em cũng sẽ nhận được điều đó và còn nhiều hơn nữa. Một lần nữa, cho anh được cảm ơn em, người yêu ngày xưa của anh! Tình yêu của anh trái tim anh luôn dành cho em, nhưng sự chia xa này khiến anh cảm thấy mình mất mát quá lớn. Người ta thường nói, yêu là có thể hy sinh cho người mình yêu, chỉ cần người đó cảm thấy hạnh phúc, có lẽ anh yêu em quá nhiều. Anh không biết mình đón nhận tình yêu của em, hay anh đã trao nó cho em nữa, bởi chúng ta đã có thời gian quá hạnh phúc bên nhau, nó khiến anh nghĩ rằng anh đang đánh mất tất cả. Anh không biết tại sao anh không giữ em lại, khi em nói xa anh, anh lại chấp nhận nó mà không nghĩ rằng khi không còn có em, anh trở nên trống rỗng, xa lạ với chính mình. Nếu thời gian có quay trở lại thì anh vẫn mong em quay trở về bên anh em nhé, anh sẽ chờ em. Đêm nay thật là một đêm thật buồn đối với anh, khi anh viết những dòng này có lẽ em đang ngủ, hoặc đang nghĩ đến anh và em sẽ không bao giờ biết được anh đang gửi nỗi nhớ em vào trang viết. Bởi em không bao giờ đọc được nó, sẽ không bao giờ, bởi nó không thuộc ngôn ngữ của em. Nhưng anh nhớ và muốn giãi bày nỗi nhớ, hãy hiểu cho anh. Anh xin lỗi vì anh vẫn còn yêu em! Anh xin lỗi hãy cho anh nghĩ đến em, hãy cho anh nhớ đến em lần cuối cùng em nhé! Vì anh biết anh sẽ không bao giờ anh nhớ em nữa, anh sẽ đi tìm lại con đường sống cho riêng anh, sẽ không vướng bận đến quá khứ. Khi bước đến thế giới này, mỗi người đều có sẵn một con đường của riêng mình. Con đường ấy dài hay ngắn, tốt đẹp hay u ám, không ai biết trước được. Mỗi bước chân ta đi qua, là một ký ức, một khoảng thời gian in dấu trong đời. Vì thế, hôm nay, anh quyết định bước đi tiếp trên con đường của mình, sau một thời gian dài dừng chân nghỉ mệt để rồi ngủ quên và chìm đắm trong một giấc mơ. Trước khi cất bước, anh muốn một lần nữa được hồi tưởng về đoạn đường mà anh đang đứng, nơi đã ngập tràn những kỷ niệm về em. Có lần anh đã nói với một người về thói quen đã hình thành từ lúc nhỏ của anh không biết là anh đã nói với em chưa. Đó là mỗi khi đi qua một nơi nào để lại trong anh nhiều ấn tượng, anh luôn ngoái lại nhìn thật lâu, nhìn mãi cho đến khi nơi ấy đã xa khuất không còn thấy nữa. Giờ thì anh vẫn chưa từ bỏ được thói quen ấy, có lẽ như vậy mới chính là anh. Ngày ấy, mọi chuyện đến sao tình cờ quá, nhẹ nhàng quá. Ngày em bước đến để từ đó, trên đoạn đường anh đi đã in thêm đôi dấu chân, em đến mang theo một làn gió mát thổi bay những chiếc lá khô đang ngủ yên, khiến nơi ấy bỗng trở nên đẹp và lãng mạn vô cùng. Anh đã thầm cảm ơn và mơ ước được cùng em đi mãi, đi mãi về phía cuối đường. Nhưng giấc mơ của anh không có thật! Em chỉ đến thăm và an ủi vì một thằng ngốc đang bước đơn độc một mình cùng những nỗi đau, những khoảnh khắc có em thật ngắn ngủi. Em đi, gió cũng ngừng thổi, cảnh vật chung quanh anh giờ lại như trước kia, tất cả lại im lặng ngủ vùi, nhưng trên mặt đường vẫn còn đó dấu chân của em. Đó là điều duy nhất em để lại cho anh cùng biết bao kỷ niệm và cảm xúc vui buồn đối với anh, mỗi cảm xúc ấy mang một sắc màu mà anh yêu quý vô cùng. Đứng nhìn mãi dấu chân em, anh không biết mình mãi khắc lên bao nhiêu chiếc lá chữ “nhớ em". Anh tiếc nuối khi để em ra đi, chỉ biết đứng đó mà dõi theo, em dần rẽ sang một hướng khác. Anh ngồi gục xuống và buồn thật nhiều, nhưng nỗi buồn của anh cũng không thể làm phai được hình ảnh em trong tâm trí. Ngày tháng cứ trôi qua lặng lẽ như tình cảm của anh, như ánh mắt luôn kiếm tìm bóng hình em. Trong mơ hồ anh nghĩ rằng “Hay mình cứ đứng mãi ở đây, đừng đi đâu hết, biết đâu khi thấy nhớ anh, em lại quay lại và gặp được mình”. Thế là, anh vẫn đứng đó và không hề bước đi, lá vẫn rơi đầy xung quanh anh nhưng em đã không về. Trong tĩnh lặng, ngột ngạt, anh bỗng thấy ghét gió, sao gió chỉ thổi khi có em? Lá cứ rơi, rơi trên vai anh, trên tóc anh ngày một nhiều anh không nhớ mình đã đứng đây bao lâu rồi? Chỉ biết nếu tiếp tục như thế, anh sẽ bị chôn vùi mất thôi. Sợ quá, anh vùng thoát khỏi và chạy về phía trước, vừa chạy, anh vừa nghĩ đến em. Khi em đi, em đã căn dặn anh rất nhiều, em dặn anh phải mạnh mẽ, phải bước tiếp vậy mà anh đã không nghe lời em. Nếu biết được điều này, chắc em buồn anh nhiều lắm? Anh chẳng mong nhìn thấy em buồn, anh muốn thấy em vui vẻ và thật hạnh phúc. Thoát ra khỏi nơi ấy, anh mới nhận ra phía trước con đường dành cho anh vẫn rộng mở và còn dài lắm, khung cảnh quanh anh đẹp dịu dàng, anh chợt nhận ra gió vẫn luôn tồn tại quanh đây, gió vẫn làm mát cho cây cối, cho con đường và cả cho anh. Nhịp sống vẫn đang hối hả, những người bạn song hành cùng anh giờ đã đi trước anh thật xa vậy mà anh lại ngồi đây chẳng biết để làm gì? Không được đâu, phải tỉnh lại thôi, đừng đắm chìm trong cơn mơ mãi, anh đã tự thức tỉnh mình như thế. Anh chuẩn bị bước đi đây, anh sẽ nói lời chào tạm biệt với đoạn đường và công viên tràn ngập kỷ niệm đẹp nhưng cũng rất đau thương và tạm biệt dấu chân của em. Khi anh quay lưng lại, anh biết mình sẽ cũng xa em hơn nhưng anh sẽ lưu hình ảnh ấy vào một nơi thật kín trong tim mình. Tình cảm ngày nào anh dành cho em, anh sẽ chôn thật sâu, thật sâu vào tận đáy lòng, để trái tim mình được ngủ yên. Nếu tim có thể nói, chắc tim sẽ trách anh nhiều lắm em ạ. Nhưng biết làm sao đành xin lỗi, xin lỗi tim thật nhiều vì anh đã để em vào quá khứ. Nơi đây, vẫn còn đủ gần để anh một lần nữa có thể hướng theo em và nhìn thấy con đường của em, em vẫn đang đi, đang hướng về phía trước. Anh vẫn muốn nhìn mãi cho đến khi em mất hút. Và phía trước của anh là chiều ngược lại với em! Cất bước đi, là anh không còn nhìn thấy em nữa. Cất bước đi, giữa em và anh còn lại gì nhỉ? Anh nhớ, mình còn một lời hứa. Dù anh biết điều đó rất hoang đường, dù biết mình rất ngốc nhưng anh vẫn muốn tin rằng Quay lưng lại con đường của anh vẫn thênh thang chờ anh tiếp tục hành trình của mình. Con đường của anh, hướng anh đến một cuộc sống không còn cô đơn nữa. Anh bước đi gió mát thổi nhè nhẹ, ngước nhìn lên cao, ánh mặt trời vẫn chiếu sáng rạng ngời tâm hồn anh lâng lâng một niềm tin vào tương lai, xen lẫn một chút gì đó có thể gọi là xót xa? Nhưng kể từ nay, anh biết mình cần đi về phía trước. Một lần cho mãi mãi. Bước đi, có bao giờ nhẹ nhàng, thanh thản khi phải bước ra khỏi cuộc đời của ai đó không? Dù trong lòng vẫn tự hỏi Em có còn yêu anh không? Và em có phải là một nửa của anh? Bước đi, không phải để anh rũ bỏ tất cả mà anh biết anh đang vun đắp tình yêu cho kẻ khác, mà cũng không phải là anh trốn chạy mà đang tìm cho mình một lối thoát, một lối đi riêng, cũng không phải anh yếu đuối, nhưng để trong lòng được bình yên, được nhẹ nhàng và nguyên vẹn. Bước đi không cần em phải giữ lại dù anh biết rằng anh đang rất cần em và cho ai khác nữa và cũng không cần phải khóc, nhưng anh biết trái tim mình đang rỉ máu, giá buốt lên từng cơn. Bước đi không phải đến một nơi nào hạnh phúc hơn mà bước đi! Mà để thấy rằng tình yêu anh luôn chân thành và bỏng cháy. Bước đi, cũng không phải anh không yêu em bằng tình yêu chân thật mà để em hiểu rằng trong tình yêu không có sự sẻ chia, nhưng không có nghĩa là giẫm đạp lên tất cả những gì anh và em đã có, cho dù em không muốn giữ nó. Bước đi! Anh phải trả em về với niềm vui của em, trả em về với vùng quá khứ của em. Dù anh không muốn. Bước đi! Để nhìn lại mình sau những tháng ngày đã qua, anh đã tổn thương như thế nào? Dù lòng mình trống trải nhưng ai đó đã được lấp đầy vào khoảng trống của anh đối với em. Anh sẽ cố bước thật nhanh để em có thời gian và sự lựa chọn, nghĩ suy và biết rằng anh không còn yếu mềm nữa. Bước đi để khi gặp lại em, ta sẽ chẳng còn là gì của nhau nữa dù vùng trời kỷ niệm trong trái tim kia đã quá bi thương và để thấy rằng ngoài anh ra em vẫn còn rất cần cho một ai đó. Bước đi, để tình yêu anh còn mãi, không nhạt nhòa dù chẳng thể đến với nhau. Bước đi, bằng đôi chân mệt mỏi dẫu rất cần bàn tay em nâng đỡ nhưng anh vẫn không thể làm thế. Bước đi anh sẽ không nói với em rằng anh yêu em như thế nào? Cho dù trong lòng anh rất muốn nói…! Thôi anh sẽ bước đi để em không nghĩ đến anh dù anh đang ích kỷ với em và cả bản thân mình. Bước đi anh sẽ bước một lần và là mãi mãi sẽ không nhớ về hình bóng em nữa, sẽ vứt bỏ hình bóng của em và nó sẽ không bao giờ ngự trị trong trái tim anh cho dù anh rất muốn. Anh đã rút ra được kinh nghiệm và chân lý sống của cuộc đời anh là “Sống trên đời mỗi người phải có một sự lựa chọn riêng, vì cuộc sống phải thế và anh lúc nào cũng mong em vui vẻ và hạnh phúc”. Nhưng anh chỉ xin em nhớ đến một điều “Hạnh phúc là phải biết hy sinh”. Vĩnh biệt em yêu! Vĩnh biệt mối tình mà anh từng đấu tranh để giành giật giờ chỉ là con số yêu Champa Advance!

đôi khi muốn quên mà sao chẳng thể quên được